Ngoại trừ lần bị say nắng trong quân sự, quãng thời gian huấn luyện sau đó đối với tôi chẳng có gì đặc biệt.
Chỉ là, Trần Cảnh Dữ được chọn làm học sinh cầm bảng tên cho đội bên cạnh.
Dù chuyện này chẳng có gì bất ngờ, nhưng tôi vẫn muốn khen một câu rằng huấn luyện viên thật có mắt nhìn người.
Nhờ vậy, anh đứng ngay phía trước đội hình bên cạnh, tôi chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy anh.
Trần Cảnh Dữ vai rộng chân dài, bộ đồng phục quân sự mặc trên người anh trông càng thêm cao ráo, cả người như đang phát sáng vậy.
Mỗi ngày trước khi tập hợp quân sự, Trần Cảnh Dữ đều mang theo một lọ Hoắc Hương Chính Khí* cho tôi, nhìn tôi uống hết để phòng say nắng lần nữa.
Hoắc Hương Chính Khí thật sự vừa hôi vừa khó uống, lần nào tôi cũng kháng cự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT