Lộc Tri Lan đúng là bị dọa thật, nhưng không phải vì mấy bức ảnh, mà là vì… các fan cuồng của ảnh.
Lưu Khinh Tùng đang ôm quang não nhảy nhót khắp tiệm cậu, phấn khích vô cùng.
Chú husky lông đen trắng dưới chân anh ta cũng ngẩng đầu lên, cùng chủ nhân hú hét điên cuồng.
Lưu Khinh Tùng nắm hai chân trước của chú chó, vui vẻ xoay vòng. Khóe mắt liếc thấy Lộc Tri Lan đứng bên cạnh, còn định kéo cậu vào cùng, nhưng Lộc Tri Lan lập tức lùi liền bảy bước, khéo léo từ chối.
“Bác sĩ Lộc, cậu xem, tôi đâu có nói sai, Thượng tướng Cảnh đúng là trông y như trong bức ảnh lớn đó, còn đẹp hơn cả đại minh tinh Lạc Dự nữa cơ—không, phải nói là đẹp hơn nhiều nhiều lần!”
Lưu Khinh Tùng sau khi bình tĩnh lại, trong ánh mắt vẫn còn phảng phất chút mơ màng, vẻ sùng bái hiện rõ trên nét mặt.
Anh ta nói tiếp: “Tôi trước đây đã quả quyết với bọn họ như vậy rồi mà họ cứ chê cười tôi là dùng kỹ thuật chỉnh mặt. Loại dữ liệu về cấu trúc xương tự nhiên không thể sao chép nổi đó làm sao mà ‘chỉnh’ được chứ. Mắt nhìn người của tôi tốt lắm! Cũng giống như hồi tôi đứng trên lầu đối diện, ngay lần đầu tiên thấy cậu dọn đến đây, tôi đã biết rồi—cậu chính là món quà của mẹ thiên nhiên, là một soái ca trời ban!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT