Trong Vương cung của đại vương, có một vị mưu sĩ mới đến ở.
Chỉ trong nửa ngày, tin tức này đã lan truyền khắp toàn thành.
Quân Trấn Bắc thực tế có tổng cộng 50 vạn người, trừ đi những đội quân phân tán đóng giữ các thành để phòng loạn, cùng với đội quân được phái đi tiêu diệt giặc cướp, cộng lại còn lại khoảng 35 vạn, đều đóng tại Nhạn Môn Quan, gần như chiếm cứ toàn bộ chủ thành.
Tướng sĩ giữ cửa ải, nhưng gia quyến của họ mới là lực lượng sống thực sự của Nhạn Môn Quan. Họ xây dựng thành trì, mở mang buôn bán, cày cấy canh tác, dệt vải nuôi gia đình, v.v… Mỗi người đều không thể thiếu.
Nhìn qua thì trị an và trật tự của Nhạn Môn Quan hẳn phải rất tốt, mà thực tế đúng là vậy. Nơi này xưa nay chưa từng xảy ra trộm cắp vụn vặt. Nhưng một khi xảy ra chuyện, thì chính là đại họa khó lường.
Tiêu Dung hớn hở trở về nhà Giản Kiệu để thu dọn hành lý. Thật ra cũng chẳng có gì nhiều để dọn, bọc hành lý hôm qua còn chưa tháo ra.
Một chủ một tớ cùng nhau lên đường tiến về vương cung. Trên đường đi, Tiêu Dung lại đưa mắt nhìn dân chúng Nhạn Môn Quan đang an cư lạc nghiệp, trong lòng cảm thấy tinh thần và khí thế của nơi đây quả thật mạnh mẽ hơn hẳn những nơi khác.
Bất kể là Nam Ung hay các thành trì phía Bắc sông Hoài, bách tính nơi đó ai nấy đều vội vã hấp tấp, tựa như sau lưng có kẻ nào đó đang thúc giục. Vừa xong việc trong ngày là lập tức quay về nhà, tuyệt chẳng lưu lại bên ngoài thêm một khắc. Bởi chẳng ai biết được, nếu chần chừ đôi chút thì sẽ có tai họa gì ập đến. Dù là quân phiệt bắt phu, hay giặc cướp xông thành, đều là tai kiếp mà dân đen không thể gánh nổi.
Nhưng Nhạn Môn Quan lại không có cảnh tượng ấy, bởi toàn thành đều người một nhà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT