Tiêu Dung vốn không cho rằng nói một câu xin lỗi thì đã là hạ mình, nhưng y cũng chẳng thể hiểu vì sao Khuất Vân Diệt lại coi chuyện này quan trọng đến thế.
Dù thế nào đi nữa, kết cục chuyện này rốt cuộc vẫn là tốt đẹp.
Sau đó, rượu mà thị vệ mang tới cũng được dâng lên, Khuất Vân Diệt vừa ăn vừa uống, còn tự mình rót cho Tiêu Dung một chén.
Tiêu Dung tâm trí vẫn còn quanh quẩn ở câu nói ban nãy của Khuất Vân Diệt, y phản ứng chậm hơn nửa nhịp, đến lúc hoàn hồn mới đưa chén rượu của mình qua ngầm chấp nhận lời mời cùng ẩm tửu của Khuất Vân Diệt.
Chẳng qua lần này y đã rút kinh nghiệm, tuyệt đối không dám uống nhiều nữa.
Khuất Vân Diệt một mình uống cạn một vò rưỡi, còn Tiêu Dung thì chỉ nhấp hai chén coi như tượng trưng.
Sau đó, Tiêu Dung đột nhiên trở nên im lặng đến lạ, khiến Khuất Vân Diệt có phần không quen. Bởi mỗi khi bọn họ ở cùng nhau, miệng của Tiêu Dung gần như chưa từng ngừng nghỉ, khuyên hắn hết lần này tới lần khác không biết mệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT