Cao Tuân Chi có một bụng lời muốn nói với Tiêu Dung, nhưng khi nhìn thấy nụ cười nhè nhẹ kia của y, ông chậm rãi rồi rốt cuộc lại khép miệng.
Giữa Tiêu Dung và Khuất Vân Diệt, điểm khác biệt lớn nhất chính là các ý tưởng của Tiêu Dung phần nhiều đều kín kẽ, khả thi, lại có đạo lý.
Thế nhưng, trong mắt Cao Tuân Chi, Tiêu Dung lại có một nhược điểm vô cùng chí mạng đó là quá mức cấp tiến.
Cao Tuân Chi là người cổ đại thuần túy, ông sao có thể hiểu rằng tương lai thật sự có khả năng phổ cập giáo dục đến toàn dân. Ông chỉ thấy Tiêu Dung quá ngây thơ, hơn nữa còn khiến ông cảm thấy mơ hồ như thể Tiêu Dung muốn noi theo thánh nhân xưa, tạo dựng một thế giới đại đồng.(*)
(*) “Thế giới đại đồng”【世界大同】: Một xã hội lý tưởng trong đó mọi người đều hòa bình, hạnh phúc và bình đẳng, không còn phân biệt quốc gia hay chủng tộc. Cụm từ này thường được dùng để chỉ một tư tưởng từ thời cổ đại của Trung Quốc.
Thật là quá hoang đường, chuyện đó làm sao có thể xảy ra được chứ?
Văn nhân là cách gọi chung dành cho những người đọc sách. Truy ngược về trước, họ thường tự xưng là nho sinh, bởi họ là đệ tử của Thánh nhân, là những người kế thừa Nho học. Nhưng nay, phần lớn lại tự xưng là sĩ nhân, nguyên do là vì họ càng thêm xem trọng thân phận sĩ phu của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT