Bên này, Tiêu Dung nhìn Trần thị đã ăn uống no nê. Sau đó, bà dường như lại khôi phục dáng vẻ tiểu thư thế gia, lấy ra một chiếc khăn tay, tao nhã lau khóe miệng.
Thấy Tiêu Dung cứ nhìn chằm chằm vào mình, Trần thị sửng sốt một chút rồi như bừng tỉnh, liền đưa khăn tay cho y.
Tiêu Dung: “…”
Về sau Tiêu Dật nghe kể lại chuyện này, lập tức tỏ vẻ hối hận vô cùng: “Tổ mẫu tuy có chứng hồ đồ, nhưng trí nhớ lại lúc tốt lúc kém. Có khi bà còn nhớ được chuyện từ hơn năm mươi năm trước, có khi lời mới nói một khắc trước đã quên sạch. Nếu sớm biết sẽ sinh ra rắc rối thế này, ta nhất định đã nhắc nhở đại ca rồi!”
Nói xong, cậu liếc nhìn sắc mặt Tiêu Dung, rồi vẫn không kìm được hỏi: “Cho nên… Tổ mẫu đã lỡ miệng nói gì đó đại ca từng nói… Để lộ với Trấn Bắc Vương rồi ư?”
Tiêu Dung: “…”
Giọng Tiêu Dung mang theo đôi chút xấu hổ giận dữ: “Đệ hỏi mấy chuyện ấy làm gì!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play