Khi bị “Cán” đến nửa đoạn sau, Tiêu Dung liền im bặt không thốt nên lời nữa.
Là vì hết đau rồi ư? Không phải, mà là Tiêu Dung chợt nhận ra xung quanh có một đám người đang nhìn. Lòng hư vinh khiến y lập tức ngậm miệng, cho dù mặt đỏ bừng cũng nhất quyết không hé răng.
Tiêu Dung vùi mặt xuống thảm cỏ, giả vờ như mình đã chết rồi.
Mà A Cổ Sắc Gia sau khi giúp Tiêu Dung khai thông khí mạch, liền nghi hoặc đưa tay sờ nhẹ lên sống lưng y.
Phương pháp nàng dùng là y thuật truyền đời của tộc Bố Đặc Ô, nói cho đơn giản chính là thông qua xoa bóp để hoạt huyết hóa ứ. Tuy không thể chữa bệnh nặng hay trị tận gốc, nhưng đối với một số chứng bệnh mãn tính, thể hư bẩm sinh hay di chứng khó chịu thì lại có hiệu quả không tồi.
Dù sao trước kia người Bố Đặc Ô đều sống sâu trong núi rừng, trên ngọn núi chỉ có mỗi bọn họ nên mọi việc đều phải tự lo liệu. Dần dần họ phát triển nên một hệ thống văn hóa riêng biệt, có ngôn ngữ của mình, cũng có y thuật riêng của mình.
A Cổ Sắc Gia chính là người xuất chúng trong đó. Từ nhỏ nàng đã có hứng thú với y thuật, sau khi tỷ tỷ và tỷ phu lần lượt qua đời, nàng lại càng dốc lòng vào con đường này, còn dẫn dắt cả tộc đi theo phương hướng y học. Lúc đánh trận thiếu quân y theo cùng, thì chính người của tộc Bố Đặc Ô lên thay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play