Những ngày đi công tác này, Tống Hữu Phương sắp xếp lịch trình rất kín, công việc bận rộn vẫn không thể bù đắp được sự trống rỗng trong lòng anh, cái cảm giác không có căn cứ đó, thậm chí còn có một loại cảm giác bồn chồn trước cơn giông tố, đè nặng khiến anh khó thở.
Từ khi anh và Đình Vân kết hôn, anh đã tận hưởng sự quyến luyến của Đình Vân, anh luôn cảm thấy Đình Vân là một con cừu ngoan ngoãn, cuộn tròn bên chân anh, dùng ánh mắt ướt át nhìn anh, mỗi việc làm đều gần như lấy lòng, thỏa mãn dục vọng chinh phục của Alpha.
Đình Vân luôn biết ý chờ anh về nhà, rồi lại gọi điện thoại lúc đêm khuya thanh vắng nói nhớ anh, anh đã quen với sự quan tâm ân cần của Đình Vân, đột nhiên bị Đình Vân hờ hững, mấy ngày liền không liên lạc, không nghe thấy giọng của Đình Vân, Tống Hữu Phương lại cảm thấy không quen, cảm thấy cô đơn.
Mùa đông ngày càng lạnh hơn, Tống Hữu Phương xuống máy bay, cảm nhận rõ rệt cái lạnh, trợ lý Trần đã sớm chờ ở sân bay.
Lên xe, không khí nóng lạnh trao đổi, Tống Hữu Phương cảm thấy mũi và miệng không thoải mái, giữa mày cũng giật giật.
Đình Vân không đến.
Những ngày này, không ai biết, anh luôn tự xây dựng tâm lý cho mình, đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được sự hụt hẫng, hóa ra sự tồn tại của Đình Vân lại mạnh mẽ đến vậy, từ khi Đình Vân không nghe điện thoại của anh, anh đã tự an ủi mình, đợi qua hai ngày khi cậu hết giận, Đình Vân sẽ chủ động gọi điện cho anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT