Tiết Mộ càng thêm nghi hoặc: "Ông là một người già, Đào Đào một đứa bé con, ông tìm con bé thì có chuyện gì quan trọng được chứ?"
Tô Cảnh Hoài và Đào Đào nghe thấy câu đó, cũng đồng loạt nhìn về phía anh Tiết Mộ. Đào Đào nghiêng cái đầu nhỏ xíu, "Ủa? Ai tìm em vậy ạ?"
Đầu dây bên kia, ông nội Tiết nhẹ nhàng thở dài một hơi.
"Thằng cháu đích tôn ngốc nghếch của ông, con chẳng lẽ không cảm thấy gần đây trong nhà có hơi không ổn sao?"
Tiết Mộ nghĩ ngợi một lát: "Con không thấy có gì không ổn ạ! Chỉ là từ khi về nước con hay bị đau đầu, trước kia chưa từng bị, hơn nữa nửa đêm còn hay bị ác mộng làm cho tỉnh giấc, không biết nguyên nhân gì."
Tiết Mộ càng nói trong lòng càng thêm bất an, đột nhiên phản ứng lại điều gì đó, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo từng cơn: "Ông ơi, nhà mình chắc không thật sự có cái gì... thứ dơ bẩn vào đâu ạ?"
"Ông và ba con hiện giờ chính là nghi ngờ chuyện này, cho nên mới tính mời một người hiểu biết đến xem giúp chúng ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT