Theo kế hoạch đã định trong lòng, Đào Đào vươn bàn tay nhỏ, chỉ vào Tiết Mộ phía sau rồi mở miệng:
"Anh Tiết Mộ ơi, sau lưng anh có một cái... vong linh đó!"
Không khí lập tức tĩnh lặng, nhưng Tiết Mộ hoàn toàn không hiểu ra sao: "Vong linh? Vong linh là cái gì?"
Nghe Đào Đào nói vậy, tuy rằng Tô Cảnh Hoài cũng có chút sợ hãi, nhưng rốt cuộc anh đã bị dọa nhiều lần rồi, tố chất tâm lý ít nhiều cũng mạnh mẽ hơn một chút. Hơn nữa nghĩ đến lát nữa có thể thấy bộ dạng Tiết Mộ sợ đến tè ra quần, anh cố gắng nhịn cười.
Anh khoanh tay trước ngực ghé sát vào tai Tiết Mộ, hạ giọng: "Vong linh mà cậu cũng không biết á? Chính là một tên gọi khác của ma quỷ đấy."
Tiết Mộ không cho là đúng: "Giữa ban ngày ban mặt, làm gì có ma quỷ?"
Đào Đào vẻ mặt nghiêm túc: "Đó là do con người hiểu lầm thôi, quỷ thật ra không phân biệt ngày đêm đâu ạ, bọn họ thích thì họ ra thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play