Trong khu nghỉ ngơi dành cho phụ huynh và trẻ nhỏ, có một bức tường đất nhỏ nhô lên ở giữa, chia ranh giới rõ ràng giữa hai đội, để tránh xảy ra va chạm.
Hạ Cảnh Thanh đã thức suốt một ngày một đêm. Lúc này, anh đang ôm Giang Ưu trong lòng, mùi hương quen thuộc bao quanh khiến anh dần dần chìm vào giấc ngủ.
Giang Ưu khẽ nhúc nhích, muốn đổi sang tư thế dễ chịu hơn khi tựa vào Hạ Cảnh Thanh, nhưng lại bị anh siết chặt hơn nữa.
“Ngủ ngon.” Giang Ưu giữ nguyên tư thế đó, chẳng bao lâu cũng ngủ thiếp đi.
Đêm nay chỉ có một mình Diệp Thanh Thanh canh gác. Cô liếc nhìn Diệp Hành – người đã ngủ mê man vì thuốc – rồi lại nhìn hai người Hạ Cảnh Thanh đang ôm nhau đầy thân mật, trong lòng bức bối không chịu nổi.
Cô chắc chắn hai người đó có gian tình! Nếu không phải vậy thì Diệp Hành đúng là phải sống độc thân cả đời rồi!
……
Sáng sớm hôm sau, Giang Ưu – người đã dậy từ nửa đêm để canh gác – lúc này vẫn chưa được ngủ bù, đã lay gọi Diệp Thanh Thanh dậy.
“Thơm quá, cậu làm gì ăn thế?” Diệp Thanh Thanh khẽ hít hít mũi, mùi thơm của gạo nấu chín khiến bụng cô cồn cào, “Cháo trắng à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT