Phải giải thích thế nào với đại lão đây… Nàng thật sự, thật sự không hề có chút nào khinh nhờn chi tâm với hắn đâu… Thôi được, thật ra là có. Mà còn mộng tưởng không chỉ một lần!
Nhưng chuyện đó đâu quan trọng. Quan trọng là tại sao Thái tử lại mơ thấy giấc mộng kia mới được chứ!?
Khi mới bước vào giấc mơ, Vân Quỳ còn tưởng là mộng của chính mình. Nàng thầm nghĩ, chắc do ngày thường thèm khát hắn quá nhiều lần, hiện thực lại không dám thượng thủ, cho nên mới tranh thủ trong mộng ăn hắn thỏa thích.
Thế nhưng nhìn kỹ lại, nàng lập tức cảm thấy không đúng.
Nàng rõ ràng chỉ là một hình ảnh “đứng xem”, không thể can dự, cũng không thể điều khiển tình huống. Ý thức được đây rất có thể là mộng cảnh của Thái tử, nàng lập tức choàng tỉnh.
Và khi mở mắt ra, liền đụng ngay phải gương mặt lạnh như sương tuyết của Thái tử, sự thật này lại càng xác thực suy đoán trong lòng nàng.
Nếu như lúc tỉnh lại, nàng kịp thời khống chế sắc mặt, có lẽ còn có thể giả vờ như chưa từng biết gì… Dù sao, ai mà nghĩ nàng lại “thấy” được mộng của Thái tử cơ chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT