Mãi về sau, ông ngoại của Từ Khai Từ mới nhận ra rằng, cháu mình đâu chỉ đơn giản là có hứng thú—mà là thực sự yêu thích.
Khi bản thân không còn đủ khả năng dạy nữa, ông ngoại đã mua cho Từ Khai Từ một cây nhị hồ mới, rồi tìm thầy chuyên nghiệp để dạy riêng cho cậu.
Có lẽ đây chính là con đường cậu nên đi. Chưa học xong lớp bốn, Từ Khai Từ đã hoàn thành toàn bộ kỳ thi xếp hạng âm nhạc. Nhưng đối với cậu, nhị hồ không phải là một sở thích đơn thuần, mà là thứ cậu muốn theo đuổi cả đời. Cậu thậm chí từng mơ về việc biến nó thành sự nghiệp của mình.
Lúc Mạnh Tĩnh đón con trai về nhà, Từ Khai Từ đã học lớp một kèm gần một năm.
Cậu hào hứng khoe với Từ Xuân Diệp giấy khen mình đạt giải cấp thành phố, mong rằng người cha xa lạ nhưng cũng thân thuộc này sẽ dành cho cậu một lời khen, một chút động viên.
Thế nhưng, Từ Xuân Diệp chỉ hờ hững đáp một câu: "Cũng được đấy." Rồi tiện tay đặt giấy khen và chiếc cúp lên bàn, không nhắc thêm nửa lời về nhị hồ.
Dù sao thì, lúc đó cậu vẫn còn nhỏ, có gì muốn biết sẽ trực tiếp hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT