Từ Khai Từ nằm trên giường, mái tóc rối bù hơn hẳn lúc trước. Có lẽ vừa nghe thấy tiếng động bên ngoài, cậu đã cố gắng ngồi dậy nhưng bất lực.
"Cậu bị thần kinh à? Tôi còn chưa hỏi xem hôm nay cậu lại lén đi đâu mất cả ngày, vậy mà cậu đã làm bộ làm tịch như hoàng thái tử rồi hả?"
Trình Hàng Nhất vốn chỉ định đứng ở cửa nói xong rồi đi, nhưng nghe vậy, cơn bực bội càng dâng lên, cậu lập tức sấn tới bên giường, cúi xuống quát: "Vậy thì hỏi đi! Lần nào cậu chẳng hỏi? Hay lần này cũng không thèm hỏi nữa, đợi đến khi gặp mẹ cậu rồi tố cáo một thể?"
"Cậu là chó dại à? Tôi tố cáo bao giờ? Mỗi lần mẹ tôi đến, tôi không giúp cậu che giấu chắc?" Từ Khai Từ cũng nổi nóng. Trình Hàng Nhất cứ mỗi lần cãi nhau là lại như vậy, nói năng lung tung, cứ phải xả hết mới chịu dừng.
"Thế thì cứ nói đi! Tôi có bảo cậu che giấu giúp tôi chắc? Mẹ cậu vốn đã không ưa tôi, cậu che hay không thì có ích gì? Nếu thích tôi thật, sao còn phải lắp cái camera giám sát này ở nhà tôi?"
...
Cãi nhau vốn đã là một việc hao sức, huống chi bây giờ thuốc giảm đau đang phát huy tác dụng, khiến Từ Khai Từ mệt đến mức chẳng buồn mở mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play