Một nhóm người đi xuống lầu, nhìn thấy một phụ nữ vóc dáng nhỏ bé, gầy gò trên chiếc ghế dài trong đại sảnh. Bà mặc chiếc áo khoác lớn kẻ ô màu nâu, cả người lọt thỏm trong bộ quần áo đã bạc màu vì giặt nhiều, thân hình khẳng khiu, trông khô đét như một miếng thịt muối.
Nghe tiếng động, người phụ nữ có phần ngơ ngác ngẩng đầu, rồi đột nhiên lao tới, cả người trượt ngã quỳ xuống trước mặt Lục Thính An.
“Tôi giết người rồi, tôi đã sát hại người ta, các người bắt tôi đi!”
Lục Thính An né không kịp, ngay khi người phụ nữ kia sắp túm lấy ống quần cậu, một chân khác đã đưa ngang ra chặn động tác của bà, còn cậu thì được Cố Ứng Châu che chắn phía sau.
Du Thất Nhân vội vàng đỡ người phụ nữ dưới đất dậy, giọng dịu dàng dỗ dành: “Dì ơi, có chuyện gì chúng ta từ từ nói, dì nói dì giết người, dì đã sát hại ai?”
Được đỡ dậy, người phụ nữ cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, mấy người lúc này mới nhìn rõ mặt bà. Đây là một khuôn mặt già nua rất điển hình, gò má cao, má hóp, mí mắt mỏng tang phủ trên đôi mắt đầy vẻ tang thương. Làn da bà trông như vỏ cây khô, khiến người ta không đoán ra được tuổi tác.
Dù vậy, Lục Thính An cũng nhận ra vài nét tương đồng với Trình Phàm trên ngũ quan của bà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT