Thấy Cố Ứng Châu gọi điện xong, Phó Dịch Vinh ghé sát lại, đưa tay ra.
Cố Ứng Châu không thèm liếc nhìn tay cậu ta, rất tự nhiên cài điện thoại vào thắt lưng.
Phó Dịch Vinh: "..."???
“Đại ca, anh không phải là nhìn trúng cái đồ cổ này của tôi đấy chứ?”
Sau khi làm cảnh sát, Phó Dịch Vinh rất ít khi về nhà, lương của cậu ta không ít nhưng chi tiêu hàng ngày lại lớn, không muốn tốn nửa tháng lương để mua một chiếc điện thoại mới.
Du Thất Nhân không chịu nổi bộ dạng ngốc nghếch này của cậu ta, tiến lên kéo người ra, không giấu vẻ chán ghét nói: “Cái điện thoại cũ này của anh vứt xuống đất người ta còn tưởng là rác không thèm nhặt, đại ca mà nhìn trúng mới là có ma.”
Phó Dịch Vinh trợn mắt, không thể tin được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play