Trước kia bà ấy và A Nghiệp đến quán trọ đó ăn cơm, lúc đi tính tiền thì không cẩn thận đụng vào một cậu ấm con quan. Cậu ấm đó tính tình rất tệ, dù không thẳng tay giết họ nhưng lại cho người đánh họ một trận thừa sống thiếu chết, còn đe dọa nếu sau này còn gặp lại hai người họ thì sẽ cho họ về chầu tổ tiên.
Sự tồn tại của họ ở Tu Chân Giới chẳng khác gì loài sâu loài kiến, để sống sót được thì chỉ có thể nhượng bộ, nếu không thì bà ấy và A Nghiệp đã bỏ mạng từ lâu rồi.
"Để con đi lấy.", Mộc Ly cảm nhận được tâm trạng hiện giờ của Khưu Lạc Nguyệt thì đưa mắt nhìn bà ấy rồi đứng dậy đi vào phòng bếp, một lát sau cô ôm một vò rượu ngon ra ngoài.
Mộc Kiến Nghiệp và Khưu Lạc Nguyệt cảm nhận được linh khí trong rượu thì hai mắt sáng lên. Không ngờ lại là rượu thiêng, lâu lắm rồi hai người họ không được uống.
"Rượu này thơm quá! Vừa ngửi đã biết là rượu ngon.", Chu Lâm vốn không định uống nhưng sau khi ngửi thấy mùi thơm của rượu thì anh ta lại không nhịn được nữa nên cũng muốn uống một chén nhỏ.
Mộc Ly rót cho mỗi người một chén.
"Chị ơi, em và Tiểu Linh cũng được uống ạ?", thấy Mộc Ly cũng rót cho mình và Tiểu Linh thì Mộc Chính nhìn chị bằng ánh mắt kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT