Mộc Ly ngửi thấy mùi máu tanh nên phóng thần thức nhìn lướt qua một vòng thì thấy trong rừng có một người đàn ông khắp người đều là máu đang nằm trên mặt đất, cô dừng bước chân rồi nói: "Tiểu Linh, Tiểu Chính, hai em ở đây chờ chị một lát nhé.", hôm nay vì đi mua váy cưới cho Dương Mai nên bây giờ về không còn xe bò nữa, nên ba chị em cô đành đi bộ về nhà.
Hiện giờ sắc trời đã tối đen, trên con đường nhỏ ở thôn quê chỉ có tiếng ếch, tiếng ve kêu, hoà vào tiếng trò chuyện của ba chị em cô.
"Vâng ạ.", Mộc Chính và Mộc Linh ngoan ngoãn gật đầu.
Mộc Ly đi vào trong rừng, đi đến trước mặt người đàn ông đang hôn mê bất tỉnh kia, cô vươn tay lật người anh ta lại thì thấy khuôn mặt trắng bệch của Phù Tô. Mộc Ly khẽ nhíu mày rồi lấy một viên đan dược ra bỏ vào miệng anh ta, sau đó lại đút cho anh ta vài ngụm nước suối thiêng.
Phù Tô yếu ớt tỉnh dậy, anh ta mở mắt ra, thấy người đối diện là Mộc Ly thì trong mắt thoáng qua vẻ sửng sốt và áy náy: "Xin lỗi cô, đan dược cô đưa cho tôi đều bị kẻ khác cướp đi rồi.", mỗi tháng một lần, anh ta đều giúp Mộc Ly vận chuyển đan dược đến cho Khúc Lan Đình. Lần vận chuyển này bị kẻ khác theo dõi rồi cướp đi toàn bộ số đan dược trong tay anh ta. Nếu không phải anh ta chạy nhanh thì cũng chết thảm dưới tay chúng rồi.
"Biết đối phương là kẻ nào không?", trong mắt Mộc Ly lộ ra vẻ lạnh lẽo đến thấu xương.
"Tôi không biết.", Phù Tô hổ thẹn lắc đầu. Do tu vi của anh ta quá thấp, nếu không thì số đan dược đó cũng sẽ không bị mấy người kia cướp mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play