Phương Vân chậm rãi tỉnh lại, cảm thấy sau cổ đau nhức, không khỏi rên rỉ, vừa nghe thấy tiếng khóc, cô ta ngẩng đầu nhìn thấy ba người đang ôm nhau, hai mắt trợn trừng kinh ngạc. Cô ta đang mơ sao?
Cô ta dụi mắt thật mạnh, nhưng mọi thứ trước mắt vẫn không biến mất, trên mặt cô ta hiện ra vẻ mừng như điên, cô ta bước nhanh về phía ba người họ. Tốt quá rồi, A Kiệt vẫn chưa chết, thật tốt quá!
"Anh, vừa rồi sắc mặt của anh tái nhợt đến đáng sợ, lúc em chạm vào mặt anh liền cảm thấy lạnh như băng, thật sự làm em sợ chết khiếp." Nhớ đến chuyện vừa rồi, Chu Mạch ôm chặt lấy Chu Kiệt.
"Bé ngốc, anh đã không sao rồi." Chu Kiệt dùng tay xoa đầu Chu Mạch.
"Anh, lần này anh nhất định phải cảm ơn cô gái đó thật đàng hoàng. Nếu không có cô ấy, anh đã..." Chu Mạch chỉ tay về phía Mộc Ly.
Chu Kiệt nhìn theo ngón tay của Chu Mạch, khi nhìn thấy người đó là Mộc Ly, trong lòng anh ta dâng lên cảm giác vừa tội lỗi vừa cảm kích. Phương Vân đã nhắm vào cô như thế, mà cô vẫn ra tay cứu anh ta.
"A Kiệt!" Phương Vân chạy đến trước mặt ba người Chu Kiệt, kích động nhìn anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play