Vẻ mặt của Mộc Kiến Nghiệp rất lạnh lùng, trong mắt anh Mộc Thu Lam như thể chỉ là một người xa lạ: "Nếu đã không phải đồ của mình thì đừng nên nghĩ tới."
"Lấy ra đây!" Giọng nói của Khưu Lạc Nguyệt lạnh hơn vài phần. Bà đã không còn là Khưu Lạc Nguyệt của trước kia nữa, mấy năm nay, bà đã trải qua vô số gió tanh mưa máu ở Tu Chân giới, mạng sống của Mộc Thu Lam chẳng là gì trong mắt bà cả.
Mộc Thu Lam nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Khưu Lạc Nguyệt: "Tôi không có lấy, chị đừng có ở đó mà vu oan cho tôi." Bây giờ bà ta chỉ còn lại những thứ đó mà thôi, những thứ đó là sự đảm bảo trong tương lai của bà ta.
Khưu Lạc Nguyệt hừ lạnh một tiếng: "Bây giờ mà cô vẫn còn mạnh miệng."
Mộc Kiến Nghiệp đi tới bên giường, cúi người xuống.
"Anh làm gì vậy?" Mộc Thu Lam nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất, cố gắng ngăn cản Mộc Kiến Nghiệp. Những thứ đó là của bà ta nên bà ta tuyệt đối sẽ không để chúng bị lấy đi.
Mộc Kiến Nghiệp lấy ra một chiếc hộp gỗ nhỏ từ dưới gầm giường, mở ra, bên trong có một chiếc vòng tay ngọc, hai con cá nhỏ bằng vàng và một sợi dây chuyền vàng: "Bây giờ em còn muốn nói gì nữa không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play