Tưởng Tịnh phục hồi tinh thần: "Sương Sương, con không nói giỡn với mẹ đó chứ?" Bà ấy không phản đối Sương Sương nói chuyện yêu đương, chỉ là bà ấy hy vọng Sương Sương có thể về Vân Thành rồi hãy yêu đương, như vậy vợ chồng bọn họ cũng có dễ dàng chăm sóc cô ấy hơn.
"Con không có nói giỡn, anh ấy là anh họ của bác sĩ Mộc, là một người rất tốt, rất săn sóc con." Liễu Sương nói hết ưu điểm của Khưu Vũ Bân cho Tưởng Tịnh nghe một lần.
"Mẹ biết rồi." Tưởng Tịnh và Liễu Sương tán gẫu thêm vài câu, liền cúp điện thoại. Khi bà ấy nghe nói đối phương là anh họ của Mộc Ly thì bà ấy đã yên tâm vài phần, nhưng rốt cuộc người đó như thế nào, thì vẫn phải gặp rồi nói sau. Sương sương đã khổ nửa đời rồi, nên bà ấy hy vọng cuộc đời sau này của Sương Sương đều có thể vui vẻ hạnh phúc.
Bà ấy buông điện thoại xuống, quay đầu nhìn về phía Liễu Ngọc Sính: "Sương Sương nói con bé có bạn trai rồi, là anh họ của Mộc Ly, đúng lúc lần này đến Bắc Kinh thì chúng ta đi gặp mặt luôn đi."
"Được." Liễu Ngọc Sính buồn bực gật đầu. Ông ấy chỉ vừa mới nhận con gái về không bao lâu, đã sắp bị người ta bắt cóc đi mất thì sao tâm trạng của ông ấy có thể tốt được?
Thấy vẻ mặt Liễu Ngọc Sính mất hứng, Tưởng Tịnh cười bắt lấy mặt ông ấy: "Sớm muộn gì con gái chúng ta cũng phải lập gia đình, anh muốn rộng lượng một chút." Bà ấy biết chồng bà ấy muốn được ở chung với con gái thêm vài năm bữa, sao bà ấy lại không muốn chứ. Lúc trước bọn họ chưa từng làm tròn trách nhiệm của người làm cha mẹ, thật vất vả mới nhận lại được con gái ruột, bọn họ hận không thể giữ con gái lại ở bên cạnh mình cả đời.
"Hôm nay chúng ta sẽ xuất phát đi Bắc Kinh." Liễu Ngọc Sính hận hiện tại không thể bay đến Bắc Kinh, đi gặp tên tiểu tử thúi đã bắt cóc con gái bảo bối của ông ấy kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT