Trần Thiến Thiến thấy những người khác đều đã đi rồi, tức giận đến cả người phát run, chỉ là cô ta cũng không dám trêu chọc Mộ Dung Tiêu nữa, hung hăng trừng mắt nhìn đoàn người Mộ Dung Tiêu một cái: "Các người chờ đó cho tôi." Bây giờ cô ta sẽ đến thị trấn, cô ta muốn báo cáo bọn họ, để bọn họ không thể trở về thành phố nữa."
"Não tàn!" Mộ Dung Tiêu khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Trưởng thôn thấy sự tình đã được giải quyết, cũng không ở lại nhiều chuyện. Ông ta cũng không muốn xen vào loại chuyện nhàm chán này. Đặc biệt là có thanh niên tri thức tham gia, bọn họ luôn ỷ vào mình có văn hóa, là người trong thành phố, dáng vẻ kiêu ngạo cao cao tại thượng, nhìn thấy liền tức giận.
Trần Thiến Thiến ngồi xe lừa, lảo đảo đi tới thị trấn, liền đến xã tố cáo người nhà họ Mộ Dung: "Lãnh đạo! Tôi nói đều là sự thật, một nhà bọn họ đều là người xấu, sao có thể để loại người như bọn họ trở về thành phố đây, loại người này nên để cho bọn họ chịu khổ nhiều thêm một chút, để cho bọn họ nhận ra sai lầm của mình."
Thấy văn phòng không có ai khác, Trần Thiến Thiến cố ý dùng thân thể cọ cọ Vương Tiến. Cô ta cũng không xấu như Mộ Dung Tiêu nói, chỉ là thường xuyên làm ruộng nên làn da chuyển sang màu đen, nhưng mà bây giờ là mùa đông, mấy ngày nay không có ánh mặt trời, làn da của cô lại trắng trở về không ít.
"Chuyện cô nói tôi đã biết, tôi sẽ điều tra chuyện này." Vương Tiến cười ha hả sờ tay Trần Thiến Thiến. Người phụ nữ này chủ động như vậy, nếu ông ta không nhân cơ hội này chiếm tiện nghi thì ông ta không phải là đàn ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play