"Mộ Dung Tiêu, tôi có mang theo một ít nguyên liệu để nấu ăn, tối nay chúng ta ăn lẩu." Mộc Ly nhìn về phía Mộ Dung Tiêu.
"Được." Mộ Dung Tiêu cười gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ cảm kích.
Bóng đêm dần buông xuống, gió lạnh gào thét, bốn phía trong phòng đều lọt gió, nhưng trong lúc này lại ấm áp hòa thuận, Mộ Dung Cẩn, Mộ Dung Vũ và Mộ Dung Ly đều ăn đến nổi đổ một lớp mồ hôi mỏng, lẩu này ăn thật là ngon quá.
"Bụng ta no quá đi!" Mộ Dung Vũ thỏa mãn ợ một cái. Đã một thời gian cô ấy không được no như vậy rồi.
"Lẩu này ngon quá." Mộ Dung Cẩn cũng không ăn nổi nữa.
Mộc Ly lấy ra mấy viên thuốc, phân biệt đưa cho từng người nhà họ Mộ Dung: "Viên thuốc này giúp tiêu hóa." Theo lý thuyết, đã đói bụng mấy ngày như bọn họ thì không nên ăn quá nhiều, bất quá có cô ở đây thì đương nhiên là không có vấn đề gì.
Vốn bụng Mộ Dung Ly có hơi trướng lên, sau khi uống thuốc không bao lâu, ông ấy liền cảm thấy thoải mái, sau đó ông ấy liền nghĩ đến một vấn đề quan trọng: "Đêm nay mọi người ngủ ở đâu?" Nhà bọn họ gió thổi bốn phía, cũng không có chỗ ở, cũng không thể để cho bọn họ ngủ trên mặt đất, đắp rơm rạ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play