Mộc Ly mỉm cười, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Liễu Ngọc Sính đúng là một người rất thông minh.
Cô nhìn Châu Sương: "Sương Sương, tôi về nhé.", những chuyện tiếp theo, Mộc Ly tin là Liễu Ngọc Sính sẽ xử lý tốt, họ sẽ không để Châu Sương phải chịu tủi thân nữa.
"Bác sĩ Mộc, cháu ở lại ăn tối đi.", Tưởng Tịnh và Châu Sương giữ Mộc Ly lại.
"Dạ thôi ạ, cháu về muộn cũng không tiện lắm.", Mộc Ly gật đầu chào ba người rồi đi ra ngoài. Gia đình họ đoàn tụ, người ngoài như cô không tiện ở lại.
"Bác sĩ Mộc!", Châu Sương bước vội đến trước mặt Mộc Ly rồi vươn tay ôm lấy cô: "Cảm ơn cô!", nếu không có Mộc Ly thì bây giờ Châu Sương vẫn chưa biết mình không phải là người nhà họ Châu, cũng không tìm được ba mẹ ruột của mình nhanh như vậy.
Mộc Ly cười rồi vỗ vỗ vai Châu Sương: "Tôi đi nhé."
Châu Sương không muốn buông Mộc Ly ra: "Ngày kia tôi đợi cô ở điểm thi nhé.", mình nhất định phải cố gắng thi đậu cùng một trường đại học với bác sĩ Mộc, nếu không đậu cùng một trường thì cũng phải theo học một trường ở Bắc Kinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play