Một bàn cơm chiều đều bị quét sạch, Chu Lâm còn chưa thỏa mãn liếm môi, nấc lên một cái hài lòng: "Chị dâu, tay nghề của chị thật sự quá trâu bò rồi, so với nhà hàng quốc doanh làm còn ngon hơn, sau này em có thể đến nhà chị cọ cơm..."
Cảm nhận được một ánh mắt lạnh như băng quét tới, Chu Lâm vội vàng ngậm miệng lại. Không thể trêu chọc! Thừa nhận đi!
"Đi rửa chén." Hàn Liệt thu hồi tầm mắt.
"Ồ!" Chu Lâm vội vàng đứng dậy thu dọn chén trên bàn.
"Loảng xoảng!" Anh ta chỉ vừa mới bưng chén lên, tay trượt một cái, chén rơi vỡ vụn trên mặt đất.
Hàn Liệt nhanh chóng ôm lấy Mộc Ly tránh sang một bên, ánh mắt ghét bỏ rơi vào trên người Chu Lâm đang đờ người ra. Người này đúng là không làm được gì ra hồn hết, chỉ được mỗi ăn cơm là giỏi.
Chu Lâm xấu hổ nhìn về phía cái chén vỡ trên mặt đất, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào: "Em không phải cố ý, em đi lấy chổi và ky hốt rác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play