So với lúc anh ta rời khỏi thôn Hồng Kỳ, hiện tại cô quả thực đã thay đổi hoàn toàn. Làn da trắng nõn, nước da như phấn, mặt mày như vẽ. Cho dù cô mặc quần áo bình thường, cũng khó che giấu được khí chất cao quý trên người mình.
"Hướng Nghị, anh nhìn cô gái nhỏ kia đi, dáng vẻ thật xinh đẹp." Từ sau khi Mộc Ly xuất hiện, Tề Phong rốt cuộc không thể dời tầm mắt đi đâu được nữa. Anh ta đã từng gặp qua không ít cô gái xinh đẹp, nhưng họ đều không thể so sánh với cô gái trước mắt này.
Mộc Ly đưa mắt tìm kiếm trong đám người, tìm kiếm bóng dáng mình ngày đêm nhung nhớ. Miễn là anh ở đây, cô nhất định sẽ tìm thấy anh trong nháy mắt.
"Mộc Ly!" Hướng Nghị vẫy tay với Mộc Ly. Anh ta đi tới, nhìn thấy ông cụ Tống và bà cụ Tống, liền mỉm cười nhẹ chào hỏi bọn họ: "Ông nội Tống! Bà nội Tống!"
"Là Hướng Nghị à?"
"Con tới đón nhóc Ly sao?" Ông cụ Tống và bà cụ Tống vừa cười vừa nhìn Hướng Nghị. Ấn tượng của bọn họ về Hướng Nghị vẫn luôn rất tốt, anh ta là một thanh niên tốt.
Chỉ tiếc là nhóc Ly không có tình cảm đặc biệt với anh ta, bằng không hai người thế nhưng rất xứng đôi. Bọn họ là người từng trải, đương nhiên nhìn sự việc rất rõ ràng. Lúc Hướng Nghị nhìn nhóc Ly, trong mắt toát ra tia sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT