Mộc Ly đợi Châu Sương giúp Lưu Mộng cởi quần áo xong thì bắt đầu thi châm, ngân châm trong tay cô nhanh chóng đâm vào cơ thể Lưu Mộng.
"Á!", Lưu Mộng sợ hãi kêu lên, từ nhỏ cô ta đã sợ tiêm chích, cây ngân châm này còn dài hơn cả kim tiêm, đâm vào có khi đau chết đấy!
Một lát sau, cô ta nghi hoặc mở to mắt, cúi đầu nhìn ngân châm đã đâm vào cơ thể mình: "Sao không đau chút nào vậy?"
"Châm cứu cùng lắm chỉ hơi nhói lên một chút mà thôi", Mộc Ly cầm lấy châm, lúc ấn lúc xoáy.
Lưu Mộng cảm giác đau đớn ở bụng dần giảm bớt, ánh mắt cô ta nhìn Mộc Ly cũng ngày càng sáng hơn. Không ngờ y thuật của vị bác sĩ này lại tốt như vậy, sớm biết thế, sáng nay cô ta đã không đi.
Mộc Ly thấy đã đủ thời gian thì rút ngân chân khỏi người Lưu Mộng, đi đến cạnh bàn làm việc ngồi xuống: "Đưa sổ khám bệnh cho tôi".
Lưu Mộng lấy sổ từ trong túi xách ra đưa cho Mộc Ly.
Mộc Ly nhận lấy sổ khám bệnh, rút bút từ trong ống đựng bút trên bàn ra, viết vào đó bệnh trạng của Lưu Mộng: "Cô bị viêm dạ dày cấp tính, tôi sẽ kê đơn thuốc cho cô, cô về điều trị vài hôm là ổn".
"Bác sĩ! Tôi nghe nói viêm dạ dày cấp tính phải mổ, có cần mổ không?", giờ Lưu Mộng không còn chút cảm giác đau đớn nào cả, nhưng cô ta vẫn có hơi lo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play