"Đúng rồi, thím mang cho con một ít rau xanh, thím thấy rau mọc tươi tốt quá, cho nên mới hái một ít cho con nếm thử", nhớ đến mục đích của mình, thím Vương liền chỉ vào rổ rau trên bàn.
"Cảm ơn thím Vương!", Mộc Ly cầm một cái rổ bước đến. Trước kia, thím Vương cũng thường đem cho chị em nhà cô một ít thức ăn.
"Khách sáo với thím làm gì?", thím Vương phất tay, rồi lấy rau trong rổ chia qua rổ của Mộc Ly: "Vậy thím đi trước nhé, ở nhà còn đang nấu đồ ăn".
"Thím Vương, thím chờ một chút, mang một ít bánh đậu xanh về cho mọi người nếm thử này", Mộc Ly đi đến tử lấy ra một tờ giấy dầu, rồi đem bánh đậu xanh trên bàn bỏ vào, gói kỹ.
"Tự mấy đứa ăn đi, chị em con cũng không dễ dàng gì, thím về trước", thím Vương mỉm cười từ chối rồi đi thẳng ra cửa. Tuy nói nhóc Ly đã tìm được công việc, nhưng con bé còn phải nuôi em trai và em gái, cũng không dễ dàng gì. Sao bà có thể không biết xấu hổ mà cầm đồ của con bé chứ?
Mộc Ly đuổi theo thím Vương, nhét bánh đậu xanh trong tay vào rổ của bà: "Thím Vương, thím cứ cầm đi, con làm rất nhiều mà".
"Cái con bé này!", thím Vương lắc đầu cười: "Vậy thím không khách sáo nữa, có việc gì cứ đến tìm thím Vương".
"Được", Mộc Ly dõi mắt nhìn thím Vương rời đi, rồi quay vào bếp bắt đầu công việc.
"Mộc Ly, cô có nhà không?", Hướng Nghị đi vào nhà Mộc Ly, nghe thấy tiếng động ở nhà bếp thì hô to. Tuy bác Triệu nói Mộc Ly không sao, nhưng anh vẫn có hơi không yên lòng, chỉ khi tận mắt nhìn thấy cô, xác định cô không sao thì anh mới an tâm được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT