"Có lẽ là do bất đắc dĩ nên mới phải giả ngây giả dại, chậc, cái thế đạo này... !", ông Tống lắc đầu thở dài. Ông có thể hiểu... nỗi khổ tâm của đối phương, mấy năm nay, chính ông cũng người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Mộc Ly rửa cá xong thì bưng chậu đi vào bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa tối. Cô tin, cô không cần phải nói nhiều, ông Tống và bà Tống có thể tự suy diễn ra mọi thứ.
"Chị! Bọn em về rồi! Ông Tống! Bà Tống!", Mộc Linh và Mộc Chính tan ca trở về, vừa thấy mùi đồ ăn từ trong bếp bay ra, hai đứa nhanh chân chạy vào bếp. Cả hai đã đói đến mức bụng sắp dán vào lưng luôn rồi.
"Đi rửa tay, chuẩn bị ăn cơm tối", Mộc Ly bưng nồi cá kho đặt lên bàn. Món ăn hôm nay rất phong phú, lúc về, cô đã cố ý ghé chợ đen mua một ít thịt và rau dưa, còn mua thêm ít hoa quả. Không chỉ hai đứa nhóc cần dinh dưỡng, hai người già cũng cần phải bồi bổ.
"Được", Mộc Linh và Mộc Chính đồng thanh đáp rồi chạy nhanh ra khỏi nhà bếp, đi ra sân rửa tay.
Mọi người ngồi quây quần quanh bàn, vui vẻ ăn cơm tối.
"Nhóc Ly, tài nấu nướng của con thật sự quá tốt!", ông Tống thỏa mãn lau miệng. Nhóc Ly nấu đồ ăn rất ngon, ngon hơn so với tất cả những món mà ông từng nếm thử trước kia. Nếu nhóc Ly có thể mở một nhà hàng thì đảm bảo... mỗi ngày ông đều sẽ ghé qua.
"Đúng rồi, bà ăn no quá luôn!", bà Tống đứng dậy, định đi vòng vòng trong sân một lát để tiêu thực. Từ sau khi ăn món ăn do nhóc Ly làm, bà cảm thấy những món khác thật sự rất nhạt nhẽo.
"Ông Tống! Ông cùng bà đi ra sân dạo một chút cho tiêu thực đi", Mộc Ly buông bát đũa xuống, bước đến tủ lấy ra hai quả táo đưa cho ông Tống và bà Tống: "Lúc về con đã mua đấy, rất ngọt, hai người nếm thử đi".

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play