Diệp Vân ôm Tiểu Bạch trong lòng, bên ngoài trời đã ngả tối, gió từ khe núi thổi tới, mang theo hương ẩm mốc và mùi máu tanh thoang thoảng không dễ chịu.
Giữa cái không khí u ám đó, Tiểu Bạch đột nhiên cựa mình.
“Mama...”
Tiếng gọi mềm mại ấy cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Vân.
Y cúi đầu nhìn xuống, chạm phải đôi mắt bạc trong veo kia—chỉ là lần này, ánh sáng trong mắt Tiểu Bạch không còn là sự ngây thơ non nớt như trước nữa. Thay vào đó, một cảm giác bản năng mạnh mẽ toát ra từ sâu trong linh hồn nó, tựa như dã thú ngàn năm đột nhiên tỉnh giấc.
Toàn thân Tiểu Bạch tỏa ra một luồng yêu khí nồng đậm, khác biệt hẳn so với trước kia—không còn là dòng khí yếu ớt lượn lờ, mà đã hóa thành từng tầng sóng khí áp bức, rõ ràng, sắc bén. Cả thân thể nhỏ bé trông như phủ thêm một tầng ánh sáng mờ nhạt, huyết mạch yêu tộc trong nó đã thực sự thức tỉnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play