Trong phòng khách điếm, ánh đèn vàng ấm áp phủ lên mặt bàn gỗ tròn, gió ngoài cửa sổ lùa nhẹ làm rèm lay động. Diệp Vân vừa nhìn cánh cửa mà Tiểu Bạch chạy qua, vừa thở dài một hơi:
“Tiểu Bạch không phải người ngoài…”
Giọng y trầm thấp, mang theo một chút bất đắc dĩ lẫn xấu hổ.
Lăng Thần khoanh tay, tựa hờ vào cạnh bàn, ánh mắt sâu thẳm như hồ nước không đáy. Một lát sau y chậm rãi mở miệng:
“Không phải người ngoài thì sao? Nay nó lại biến thành dáng thanh niên… càng nhìn càng không thuận mắt.”
Rồi y khẽ nhếch môi, giọng khô khốc nhưng vẫn ẩn chứa một tia trêu chọc, “Vẫn là dáng trẻ ba tuổi, ngoan ngoãn gọi ‘mama’, nghe thuận tai hơn nhiều.”
Diệp Vân suýt nữa ho sặc, không biết là tức hay xấu hổ, gương mặt liền đỏ bừng. Y quay đầu lườm Lăng Thần một cái, nhưng vừa nhìn lại liền khựng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT