Tàn tro còn vương trên mái điện, đất đá rạn nứt khắp nơi, nhưng lòng đất vẫn chưa hoàn toàn lặng yên. Khi Lăng Thần và Diệp Vân quay lại nơi từng giam giữ những con người bị dùng để “nuôi cổ trùng”, từng bóng người yếu ớt được dìu lên mặt đất.
Một số vẫn còn sống, ánh mắt mờ mịt nhưng chưa hoàn toàn mất đi ý thức. Số khác thì như những cái xác biết đi, hồn vía tan tác. Trong số ấy có Hứa Vị, thân thể gầy gò đến đáng thương, lặng lẽ tựa vào Diệp Vân mà không nói một lời, chỉ thỉnh thoảng khẽ run lên.
Lăng Thần tự tay phá vỡ từng tầng trận pháp, xóa bỏ hoàn toàn mạch cổ khí còn sót lại. Diệp Vân thì vừa trấn an những người còn sống sót, vừa đưa họ đến nơi an toàn – dọn dẹp, băng bó, nấu cháo, làm mọi việc nhỏ nhất với sự kiên nhẫn kỳ lạ, khiến những kẻ từng nghĩ cậu là một tiểu tử lạnh lùng giờ phải nhìn bằng ánh mắt khác.
Ba ngày sau, đất trời trở nên yên tĩnh lạ thường. Những người được cứu đã được tạm thời ổn định, còn những nạn nhân không thể hồi phục được nữa thì được chôn cất tử tế.
Chiều hôm ấy, Diệp Vân đứng bên bậc đá cũ kỹ, nơi điện chính từng tọa lạc, nhìn về phía Lăng Thần đang một mình quét tàn tích.
“Lăng Thần.”
Y dừng lại, không quay đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play