Edit: Min
“Đại Hắc giỏi quá đi mất, sau này nhất định sẽ trở thành một con chó săn dũng mãnh. Biết đâu thêm hai năm nữa, nó có thể cắn chết một con lợn rừng to tướng chỉ trong một cú ngoạm ấy chứ.”
Bạch Đào cố nín cười, thuận theo ý Bùi Tranh mà ra sức khen ngợi Đại Hắc.
Bùi Tranh nghe mấy lời khoa trương ấy, trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Đại Hắc đánh nhau với lợn rừng. Y thầm nghĩ, chờ Đại Hắc lớn thêm chút nữa, kinh nghiệm dày dặn hơn, chưa biết chừng thật sự có thể săn được lợn rừng. Có thể thấy, trong mắt Bùi Tranh, con chó nhà mình là “Vô địch thiên hạ”, bộ lọc siêu dày luôn.
“À đúng rồi, đây là đồ ăn ta mang đến cho huynh.”Biết Bùi Tranh hơi mắc chứng sạch sẽ, Bạch Đào không dùng tay vừa xoa Đại Hắc để mở khăn phủ giỏ, mà chỉ dùng khuỷu tay đẩy nhẹ cái giỏ về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT