Edit: Min
Lúc này trời đã về chiều, không ít người lục tục từ ruộng về nhà, thấy Bùi Tranh cõng Bạch Đào thì đều tiến lại hỏi han đôi câu.
Bạch Đào chỉ cười ngây ngô, suốt dọc đường đều để Bùi Tranh làm “người phát ngôn” thay mình.
Qua khỏi con sông, Bạch Đào vòng tay ôm cổ Bùi Tranh, cười khẽ hôn lên má y một cái: “Ta phát hiện mọi người càng ngày càng không còn sợ huynh nữa rồi, ai nấy đều đối xử với huynh như dân làng bình thường. Tranh ca giỏi thật đó! Nhanh vậy đã lật ngược ấn tượng của mọi người rồi.”
Bùi Tranh nghe vậy, trong mắt cũng thoáng hiện ý cười: “Vì em dạy tốt.”
Ban đầu y vốn chẳng bận tâm ánh mắt người đời, nhưng giờ đã có người để tâm, tự nhiên cũng muốn hoà mình vào thế gian phàm tục này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT