Edit: Min
 
Bạch Đào có ấn tượng rất sâu với hai đứa nhỏ này, dẫu sao thì cũng đáng yêu, huống chi Hổ Tử lại là con của Lục Hằng, ít nhiều cũng có chút thân thiết.
Cậu thấy Hổ Tử khóc đến đứt ruột đứt gan, thật sự không đành lòng, bèn bước tới hỏi han: “Hổ Tử, còn nhớ ta không? Nhà ta ở thôn Thanh Hà, sát bên thôn Hạ Hà. Ngươi có muốn gì không? Ta có thể mang giúp ngươi.”
Hổ Tử bị người ta thấy mình khóc, có hơi ngại, lấy tay che mặt rồi xoay lưng đi.
Ngọc ca nhi thì ngoan ngoãn chào một tiếng: “Đào thúc.”
Tên của Bạch Đào là Lục Hằng nói cho hai tiểu tử kia biết. Hổ Tử lại nhớ tới lời cha nhỏ dặn gặp người thì phải chào hỏi, đành lau nước mắt, hai tay siết lấy vạt áo, cúi đầu ậm ừ chào: “Đào thúc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play