Edit: Min
Tối hôm trước không ngủ ngon, có lẽ là vì người luôn quẩn quanh trong tâm trí đang nằm ngay bên cạnh, nên đêm nay Bùi Tranh lại ngủ đặc biệt yên ổn. Sáng tỉnh dậy thì vẫn còn kha khá thời gian mới phải vào xưởng.
Y cũng không vội rời giường, chỉ trầm ngâm một lát, rồi lặng lẽ xoay người, chăm chú nhìn Bạch Đào đang gần trong gang tấc, dùng ánh mắt vẽ lại dáng vẻ người ấy đang ngủ say.
Bùi Tranh không muốn để người này tiếp tục ở lại đây chịu khổ, nhưng y lại không biết làm cách nào để đuổi cậu đi. Cũng căm ghét bản thân không thể nói ra những lời tàn nhẫn, rõ ràng biết rằng nếu cứ tiếp tục thế này, tổn thương Bạch Đào phải chịu sẽ không kém gì nghe những lời lạnh lùng.
Bùi Tranh cứ thế nhìn cậu, cho đến khi Bạch Đào rúc đầu vào gối, vài sợi tóc rũ xuống bên tai, để lộ nốt ruồi nơi dái tai, lúc ấy y mới bừng tỉnh.
Tối qua tan ca thì trời đã tối om, lúc Bạch Đào rửa mặt chắc đã lau mất lớp gì đó dán trên tai. Vì ánh sáng mờ nên lúc vào phòng không ai để ý. Nhưng lát nữa trời sáng, chắc chắn sẽ bị phát hiện, lúc ấy giải thích sẽ phiền phức vô cùng. Bùi Tranh không còn cách nào khác đành đưa tay đẩy người kia tỉnh dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT