Cuối cùng, cha ta là người đưa ta và tẩu tử vào thành, trong nhà còn hai đứa nhỏ, nương và đại ca phải ở lại trông nom.
Chúng ta khởi hành vào giờ trưa, đến được Kim phủ—cũng chính là nhà chủ của Đào tỷ—thì trời đã gần tối. Trước cổng có hai con sư tử đá oai phong, khách ra khách vào tấp nập, hiển nhiên là đang mở tiệc lớn.
Xe ngựa dừng ở chỗ dễ thấy nhất, vừa xuống xe đứng vững, Đào tỷ đã lớn tiếng hô:
“Triệu công tử, cả nhà đến rồi!”
Ngay lập tức, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía chúng ta. Nhìn thấy y phục chúng ta đang mặc, ai nấy đều lộ vẻ chê bai. Cha ta bị ánh nhìn ấy dọa cho luống cuống, cứ đứng đó vò góc áo, Đào tỷ lúc này mới như sực nhớ ra điều gì, liền nói:
“Ôi, xem ta kìa, quên mất lời tiểu thư dặn dò. Nói là phải dẫn mọi người đi rửa mặt thay đồ trước, là ta quen miệng nên lỡ gọi lớn một tiếng như thế.”
Vừa nói, vừa đưa chúng ta vào trong. Trước khi bước vào, ta còn nghe có người thì thầm:
“Đây chính là vị hôn thê quê mùa mà Triệu tú tài đã đính từ trước à? Nhìn thật nghèo nàn. Nếu thật sự thành thân rồi, sau này không khéo sẽ thành trò cười cho người ta xem.”
Tẩu tử nắm tay ta đầy lo lắng, ta liền nở nụ cười với tẩu, mấy năm nay đã nghe đủ loại lời ra tiếng vào, thêm vài câu nữa cũng chẳng sao. Chỉ là không ngờ, những người thành thị bóng bẩy này, thật ra chẳng khác mấy so với mấy bà tám đầu làng ta.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT