Cỗ xe ngựa vừa khéo dừng lại ngay trước cửa nhà ta, có người gõ cửa lớn, cất tiếng hỏi:
“Xin hỏi đây có phải là nhà của Liễu Thiện Trụ, Liễu lão gia không?”
Liễu Thiện Trụ là cha ta, nhưng cả đời ông chưa từng được ai gọi là “Liễu lão gia”. Câu xưng hô này không chỉ khiến cả nhà ta kinh ngạc, mà còn khiến hàng xóm láng giềng kéo đến xem náo nhiệt.
Cha ta mở cửa, bên ngoài là một phụ nhân khí thế bất phàm, trên mặt mang nụ cười, khẽ cúi người với cha ta rồi nói:
“Chúc mừng Liễu lão gia, hỷ sự, hỷ sự! Triệu Thanh Trúc, Triệu công tử đỗ tú tài rồi, mà còn là thủ khoa năm nay nữa kia! Ta được phái đến để chúc mừng ngài!”
Tẩu ta đang bưng bát cơm định bón cho hai đứa nhỏ, nghe xong “choang” một tiếng, bát rơi xuống đất vỡ tan tành. Tẩu vội bước tới, kích động xác nhận:
“Triệu Thanh Trúc? Là đệ đệ ta, Triệu Thanh Trúc ấy à? Nó thật sự đỗ rồi sao?”
“Đỗ rồi, đỗ thật rồi! Mười bảy tuổi đỗ thủ khoa, việc này quả thật hiếm có! Các vị không biết đâu, giờ ở trong thành, những nhà có chút danh tiếng đều xếp hàng mời cậu ấy ăn cơm.
Lão gia nhà chúng ta có thân phận, nên được mời trước tiên. Biết cậu ấy luôn nghĩ đến gia đình, liền sai ta đến rước cả nhà các vị vào thành.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT