Lời của Hoắc Thiên Phong cuối cùng vẫn để lại dấu ấn trong lòng Cố Bình Sinh.
Nửa đêm đầu anh trằn trọc nghĩ ngợi, nửa đêm sau mới ép mình ngủ. Sáng sớm thức dậy, vẻ mệt mỏi trên mặt anh rõ rệt.
Anh dội nước lạnh lên mặt, vỗ má để tỉnh táo.
Thứ Hai tuần này học bình thường. Cố Bình Sinh rửa mặt xong, ăn sáng rồi xách cặp công văn đi đến trường.
Trường tiểu học Đạo Gia nằm ở phía nam làng, cải tạo từ nhà ngang bỏ hoang,chỉ có một tầng. Bốn phòng tầng trệt: hai phòng đầu là lớp học, lớp một hai ba chung một phòng, lớp bốn năm một phòng, không có lớp sáu. Một phòng là văn phòng giáo viên, phòng cuối bỏ không làm kho chứa đồ.
Do Điều kiện hạn chế, trường thiếu hầu hết cơ sở vật chất. Trước đây học sinh ngồi ghế mang từ nhà, sau huyện cấp bộ bàn ghế sắt. Sợ bị trộm nên hiệu trưởng cho xây tường ngoài, đặt phòng bảo vệ trông coi.
Từ xa Cố Bình Sinh đã thấy ông lão trong phòng bảo vệ đang ăn mì, tưởng nhìn nhầm nên bước tới hỏi:
“Ông Hà, sao hôm nay ông lại ở đây?”
Ông lão tai nghễnh ngãng, đáp: “Hả! Thầy Cố! Ăn chưa?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT