Thương quân chiếm lĩnh Hoa Kinh, tiến hành một cuộc tiếp quản triều đình triệt để. Nhờ Tiêu Cẩn và Sở Dịch Chi đã sớm loại bỏ và sắp xếp lại các thế lực trong kinh thành, nên việc chuyển giao quyền lực diễn ra khá êm thấm, không phát sinh biến động nào. Nhưng dù vậy, giữa thời khắc thay đổi triều đại, cả Hoa Kinh vẫn thấp thỏm lo sợ, từng nhà đóng kín cửa, e rằng sẽ bị vạ lây.
Thương quân vốn xuất thân từ Trấn Bắc quân, kỷ luật nghiêm minh, pháp luật rành rành. Việc đầu tiên sau khi nắm quyền là báo thù, rửa sạch mối oan của hàng loạt vong hồn bỏ mạng nơi đất Bắc. Liên tiếp trong ba ngày, Viên Thương xử tử hơn mười tên gian thần và hàng trăm hoàng thân quốc thích. Hoàng thất Cảnh Quốc chỉ còn lại Nhiếp Chính Vương Vương Hạng đang ở nơi đất phong xa xôi và công chúa Dung Hoa Vương Ngưng bị giam cầm trong ngục.
Trong ba ngày ấy, nhóm mưu sĩ của Viên Thương tranh luận kịch liệt về cách xử trí công chúa Dung Hoa – không phải vì chưa rõ phải xử lý ra sao, mà là chưa thống nhất hình thức trừng phạt nào cho thích đáng.
Cho đến khi nam sủng đầu tiên của công chúa, Tụ Hương, xin diện kiến thủ lĩnh Thương quân.
“Hắn muốn gặp ta làm gì?” Lúc này, Viên Thương còn chưa đăng cơ, còn đang bận rộn thu xếp các thế lực trong kinh thành, đến mức chân cũng không kịp chạm đất: "Mọi sự trong phủ công chúa đều do Dịch Chi đảm trách mới đúng, ta với công chúa Dung Hoa xưa nay chưa từng quen biết, hắn không tìm Dịch Chi mà lại tìm ta, đạo lý gì đây?”
“Có lẽ muốn dùng chứng cứ về tội trạng của công chúa để đổi lấy lệnh ân xá,” Tiêu Cẩn đáp: "Trong phủ công chúa, ngoài những nam sủng được ban tặng bởi Xương Thuận Đế còn có không ít lang quân bị cưỡng ép vào phủ. Đám người này phần lớn là con nhà bần hàn, lòng dạ không cam sống trong phủ, mà Tụ Hương cũng có thể vì e sợ sức ép của Thương quân mà muốn quy thuận ngài. Nếu tính toán kỹ lưỡng, có thể hắn sẽ hữu dụng.”
Viên Thương nghe vậy, không khỏi ho khẽ một tiếng, ra vẻ băn khoăn: “Trạch Quang, ngươi, không phải ngươi bảo… trưởng công chúa Dung Hoa là cái kia… khụ khụ….vẫn còn một thân hoàn bích hay sao?”
Công chúa Dung Hoa nổi tiếng phóng túng hoang đường, vậy mà vẫn còn giữ trọn trinh tiết, chuyện này đúng là khiến người ta không khỏi hoài nghi liệu có uẩn khúc nào trong đó không.
Tiêu Cẩn thở dài: "Có lẽ nàng ấy cũng có nỗi khổ riêng, tính cách vốn trong sạch, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng chưa từng làm việc ác. Ngươi phải biết, nàng đã từng tự tay giết chết Sở Thái sư, cũng từng thu nạp hàng loạt nam sủng khiến Sở huynh mang tiếng phu thê không hòa hợp; nàng từng nhận hối lộ, làm rối loạn triều cương, những triều thần muốn nàng nói tốt cho họ trước mặt hoàng thượng đều phải nộp tiền chỉ để bước qua cửa phủ trưởng công chúa; nàng đã bóc lột mồ hôi xương máu của dân chúng, phần bổng lộc của công chúa là hai nghìn thạch lương bổng mỗi năm, nhưng riêng tiền phấn son hàng tháng của nàng đã lên đến mười vạn lượng bạc, toàn bộ số tiền này đều là từ việc vơ vét ở đất phong mà ra, hoàn toàn không thể giả dối."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play