“Nói chứ, tôn thượng, ngài đối xử với Thanh Hằng lạnh nhạt thật đấy. Trước đây ngài đâu có như thế.”
Linh Miêu nằm sấp trên vai Vọng Ngưng Thanh, dùng móng vuốt cào nhẹ lên tóc nàng, tránh cho bản thân bị nàng hất rơi.
“Tại sao phương thức dạy dỗ đệ tử của ngài lại cực đoạn như vậy vậy? Hoặc là tỉ mỉ đến từng li từng tí, hoặc là hoàn toàn bỏ mặc. Chẳng lẽ là vì từng bị rắn cắn một lần nên cả đời sợ dây thừng đấy à?”
“Sao lại có thể như thế được?” Vọng Ngưng Thanh đáp. Tâm huyết và công sức mà nàng bỏ ra cho cả hai đệ tử là ngang nhau, điều khác biệt duy nhất chỉ là thái độ mà thôi. “Chẳng qua là ta không biết nên chung sống với đứa nhỏ ấy thế nào.”
Vọng Ngưng Thanh nói thật lòng. Quả thực nàng không biết nên đối xử với Hướng Ký Dương ra sao.
— Bởi vì Hướng Ký Dương quá giống với sư tôn.
Cái giống ở đây không phải là tính tình hay sở thích, mà là thái độ khi đối mặt với nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play