Vì phải quản lý hiệu thuốc nên mỗi sáng Tạ Chiêu Ninh phải dậy sớm đến Vinh Phù Viện.
Nàng đến sương phòng của Khương thị trước, thấy mẫu thân bị bệnh mà cũng không chịu nhàn rỗi, hình như đang lén làm gì đó, thấy nàng tới thì bà ấy vội giấu vào trong chăn rồi ho khẽ một tiếng, mỉm cười với Tạ Chiêu Ninh: "Chiêu Chiêu đến rồi à?"
Tạ Chiêu Ninh nghi ngờ nhìn Khương thị, ngồi xuống cạnh bà ấy hỏi: "Người đang làm gì vậy? Vẫn còn lo chuyện hiệu thuốc sao?" Nàng nghiêm mặt nói thêm: "Người phải tĩnh dưỡng mấy ngày, không nên xen vào chuyện hiệu thuốc nữa." Sau đó, nàng chìa tay về phía Khương thị, ra hiệu cho Khương thị giao ra thứ bà ấy vừa giấu. 
Đúng lúc đó một người hầu đứng tuổi bưng chậu đồng đi vào, cười nói: "Nương tử đừng lo lắng, phu nhân không phải lo chuyện hiệu thuốc đâu."
Tạ Chiêu Ninh ngẩng đầu, nhìn thiếu phụ vừa xa lạ lại vừa quen thuộc kia. Bà ấy có búi tóc suôn mượt, nụ cười hiền hòa, trên tay đeo một chiếc vòng bạc rất đơn giản, trông rất tươi tắn sáng sủa. Tạ Chiêu Ninh nhìn thấy người này thì hơi kinh ngạc kêu lên: "Bạch cô!"
Người này không ai khác chính là Bạch cô, kiếp trước đã bầu bạn với Khương thị đến cuối đời. Tạ Chiêu Ninh nhìn thấy bà ấy tự nhiên cảm thấy rất gần gũi!
Bà ấy được cử ra ngoài làm việc cho hiệu thuốc, nghe nói mới về phủ hôm qua. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play