Trong sương phòng của Tuyết Liễu Các chỉ chong một ngọn đèn. Sau khi Tạ Uyển Ninh đi chăm bệnh về thì ngồi viết chữ dưới ánh đèn. Phụ thân khen nàng ta viết chữ đẹp nên dặn nàng ta chép kinh Phật dâng lên Bồ Tát để cầu nguyện cho tổ mẫu và mẫu thân.
Thật ra nàng ta không muốn cầu nguyện cho Chu thị. Chu thị là ai? Bà chỉ là tổ mẫu của Tạ Chiêu Ninh, không liên quan gì tới nàng ta. Nàng ta giờ cũng không muốn cầu nguyện cho Khương thị nữa. Khương thị từ lâu đã không còn đối xử với nàng ta tốt như trước nữa, gặp nàng ta không chỉ tỏ ra lạnh nhạt mà trong mắt bà ấy giờ chỉ có Tạ Chiêu Ninh. Tại sao nàng ta phải chép kinh cho Khương thị? 
Ngay cả nhà ngoại tổ phụ cũng vậy. Từ khi Tạ Chiêu Ninh cứu được các biểu ca biểu tỷ, ngoại tổ phụ càng thân thiết, thậm chí có phần coi trọng Tạ Chiêu Ninh hơn. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao những người này cứ dần vây quanh Tạ Chiêu Ninh? Vì sao nàng ta là đích trưởng nữ nhiều năm, sống bên cạnh Khương thị, Khương Thanh Sơn nhiều năm như vậy mà giờ ai cũng thích Tạ Chiêu Ninh!
Tạ Uyển Ninh nắm chặt cây bút, siết chặt đến các đốt ngón tay trở nên trắng bệch. 
May mà trong nhà còn có phụ thân và ca ca vẫn đối xử với nàng ta như trước. 
Nếu phụ thân đã dặn thì nàng ta sẽ viết. Nàng ta ngồi dưới đèn, chép từng dòng kinh Phật, ánh mắt toát lên vẻ thờ ơ lạnh lẽo.
Đúng lúc đó có tiếng rèm cửa vén lên, sau đó ánh sáng chiếu vào, rọi xuống trang giấy. Mặc dù không có ai thông báo, Tạ Uyển Ninh vẫn biết người đến là ai. Nàng ta vội vứt bút đi, lao vào vòng tay của người mới đến, òa khóc nức nở: "Di nương cuối cùng cũng về rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play