Tạ Chiêu Ninh thấy trước mặt có hai con đường nên hỏi Khương Thiến: "Biểu tỷ, hai con đường này đều dẫn đến điền trang à?"
Khương Thiến đáp: "Phải, nhưng đường bên trái quanh co hơn nhiều, người bình thường không quen thì rất khó tìm ra."
Tạ Chiêu Ninh suy nghĩ một lát rồi nói với Khương Thiến: "Biểu tỷ, muội thấy phong cảnh ven đường này hoang dã thú vị hơn nhiều. Chúng ta có thể đi đường này không?"
Tạ Chiêu Ninh đã đề nghị thì Khương Thiến cũng chiều nàng, nàng ấy vén rèm dặn bên ngoài. Xe ngựa đổi lộ trình, chạy vòng vèo một lát, khi thì gặp sườn núi, lúc thì gặp rừng cây. Một lúc sau, cảm giác có người theo dõi dần biến mất, Tạ Chiêu Ninh thở phào nhẹ nhõm.
Xe ngựa chạy khoảng một canh giờ mới đến bên ngoài điền trang, một cảnh tượng sống động hiện ra trước mắt mọi người.
Tạ Chiêu Ninh cũng vén rèm xe ngựa nhìn ra ngoài, chỉ thấy những cánh đồng lúa mì gợn sóng xanh biếc, bờ ruộng ngang dọc rải rác bóng dáng của những người nông dân. Họ thấy xe ngựa của Khương gia từ xa thì đều dừng lại nhìn, trên đường gặp được nông dân thì ai cũng chào hỏi nhường đường. Họ đều là tá điền của điền trang Khương gia, làm nông cho Khương gia để kiếm sống nên thấy xe ngựa Khương gia thì đều tỏ ra cung kính. 
Khi xe ngựa đến gần thì thấy cách đó không xa có một tòa điền trang nằm giữa cánh đồng, phía sau là một khu rừng, điền trang diện tích khoảng bảy tám mẫu, tường cao màu trắng chỉ có hai cổng lớn sơn đen. Những điền trang bình thường hiếm khi có phong cách thế này, nơi này trông giống như một thành trì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play