Tạ Chiêu Ninh vừa đi vừa suy nghĩ, chợt nghe tiếng đại cữu mẫu vang lên cách đó không xa: "Chiêu Chiêu, con đi đâu vậy? Cữu mẫu tìm con mãi mới thấy!"
Thịnh thị chạy đến ôm chầm lấy Tạ Chiêu Ninh, nàng thấy mắt cữu mẫu đỏ hoe.
Nàng cảm thấy có lỗi vì đã ở chung với Cố Tư Hạc quá lâu mà lại không sai người báo cho đại cữu mẫu một tiếng để bà ấy đừng lo lắng.
Hai biểu tỷ đứng sau lưng Tạ Chiêu Ninh cũng hơi xấu hổ. Khương Thiến nói: "Chiêu Chiêu, bọn ta quá chú tâm vào chuyện khác mà quên mất trông chừng muội. Nếu muội xảy ra chuyện gì, ta và tỷ tỷ sẽ ân hận cả đời!"
Nàng ấy nói xong thì đưa tay lau nước mắt.
Tạ Chiêu Ninh cảm thấy ấm lòng, rõ ràng nàng là người bỏ đi không chịu về mà đại cữu mẫu thì lo lắng cho nàng, còn hai biểu tỷ lại tự trách mình không chăm sóc nàng chu đáo. Ai cũng tốt bụng khiến nàng càng xấu hổ, nàng vội nói: "Là lỗi của muội, muội tự mình chạy lung tung, sao có thể trách mọi người được!"
Hai biểu tỷ nắm tay nàng, Khương Yến nghiêm túc nói: "Muội là muội muội, dù chỉ kém bọn ta một tuổi thì vẫn là muội muội, tại bọn ta không trông nom muội đàng hoàng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT