Tạ Uyển Ninh và Tạ Chỉ Ninh cũng lần lượt tới chuồng ngựa. Khi nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Tạ Chỉ Ninh nở một nụ cười, liếc mắt nhìn Tạ Uyển Ninh, Tạ Uyển Ninh khẽ gật đầu.
Khương thị thấy vậy cũng hoảng hốt tiến lên.
Lẽ nào lời Tạ Chỉ Ninh nói lại là thật? Chiêu Chiêu thật sự muốn hại Uyển Ninh sao? Chẳng lẽ chuyện chiếc bình ngọc trước đó cũng là thật à? Vậy bà ấy phải làm sao đây! Nếu Chiêu Chiêu thật sự bị phụ thân của con bé kết tội, liệu con bé có bị cấm túc mãi mãi không?
Khương thị nghĩ vậy, tâm trí trở nên hỗn loạn. Sau khi suy nghĩ mãi không biết phải làm thế nào, bà ấy tiến lên một bước, một tay nắm chặt cánh tay Tạ Chiêu Ninh, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc con đang làm gì vậy!”
Tạ Chiêu Ninh bị tiếng quát lớn của bà ấy làm cho sửng sốt.
Nhưng cùng lúc đó, chân bà ấy lại đạp lên gói giấy dầu kia, cố gắng chậm rãi di chuyển gói giấy đến một nơi không dễ thấy. Nếu không có chứng cứ này thì không thể buộc tội được Chiêu Chiêu!
Tạ Huyên đương nhiên chú ý tới hành động nhỏ của Khương thị, ông trừng mắt nhìn Khương thị và ra hiệu cho bà ấy tránh ra. Bây giờ ngay cả Khương thị cũng bắt đầu hùa theo làm sai, thật sự quá nuông chiều trưởng nữ của mình! Thấy ông chú ý đến mình, Khương thị không thể tiêu hủy chứng cứ, không còn cách nào đành lui sang một bên. Tạ Huyên tiến lên vài bước, nhặt gói giấy trên đất lên, đồng thời đưa mắt nhìn Khương thị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT