Khi triều đình chính thức ban chiếu chỉ khen thưởng Tạ Thừa Nghĩa, Tạ gia mới thật sự trở nên náo nhiệt. Bạn bè đồng môn thuở trước của Tạ Thừa Nghĩa liên tục chúc mừng hắn ta, đồng liêu của phụ thân cũng gửi thiệp đến chúc tụng. Phụ thân còn đích thân viết thiệp mời gửi đến mấy nhà thế gia giao hảo, chuẩn bị tổ chức cuộc đua ngựa tại nhà, các nhà đều có thể chuẩn bị ngựa của mình để tham gia. So với hội kích cúc, hội đua ngựa chỉ thiếu sự kiện đánh bóng và thoải mái hơn. Vì vậy, các cô nương trong nhà cũng chuẩn bị sẵn sàng để tham gia. 
Hai ngày nay, Tạ Chiêu Ninh đã đến chỗ Khương thị để học cách sử dụng bàn tính, ánh mắt Khương thị nhìn nàng lộ rõ vẻ lo lắng. Nhưng nàng chỉ tập trung vào việc học cách sử dụng bàn tính, Khương thị càng sốt ruột hơn, bà ấy nói với nàng: “...Nếu có chuyện gì thì nhất định phải nói với ta.” Tạ Chiêu Ninh gật đầu nhưng không nói gì, Khương thị cũng không biết làm sao với nàng. Khương thị không thể ăn ngon ngủ yên cả ngày, Tạ Chiêu Ninh thấy vậy bèn đưa canh bổ đến cho bà ấy, Khương thị lại trừng mắt nhìn nàng, cảm thấy nàng không nắm được trọng điểm, chuyện cần để tâm bây giờ là chuyện canh bổ sao? Nhưng bà ấy lại không thể nói cho Chiêu Ninh biết sự thật.
Tạ Chiêu Ninh cũng có thể cảm nhận được mỗi lần nàng đến thỉnh an phụ thân, ánh mắt ông nhìn mình không còn trìu mến và yêu thương như trước nữa mà tràn đầy sự nghi ngờ. Tạ Chiêu Ninh biết phụ thân nhất định không tin mình, có thể đã tìm được chứng cứ chứng minh nàng là người gây ra chuyện. Nhưng phụ thân cũng muốn cho nàng thời gian, hy vọng Tạ Chiêu Ninh có thể tự mình lên tiếng nên ánh mắt cha nhìn nàng càng ngày càng lạnh lùng, dường như càng thêm khẳng định nàng chính là người đã làm điều đó. 
Tạ Uyển Ninh và Tạ Chỉ Ninh đều bình an vô sự, Tạ Uyển Ninh thường xuyên ở bên cạnh Tạ Thừa Nghĩa, huynh muội hai người thật sự thân thiết. Ngược lại, Tạ Chỉ Ninh lại phá bỏ thói quen thường ngày và trở nên thân thiết với Tạ Chiêu Ninh. Hai tỷ muội dành ba hoặc bốn canh giờ ở bên nhau mỗi ngày. 
Dù trong lòng mỗi người đều cuộn trào sóng ngầm nhưng đều phải đợi đến khi yến tiệc của Tạ Thừa Nghĩa qua đi rồi mới nói.  
Chẳng mấy chốc đã đến ngày yến tiệc. Mặc dù đường tổ phụ mời nhưng phụ thân vẫn quyết định tổ chức tại nhà. Tuy nhiên, sáng sớm cha và ca ca đã đến thỉnh an đường tổ phụ, mời đường tổ phụ đến nhà dự tiệc. Nếu có người đức cao vọng trọng đến thì còn cần đường tổ phụ tiếp đón. Đương nhiên, những người còn lại của Tạ gia Đông Tú cũng đều đến. Mấy tỷ muội ăn mặc chỉnh tề và được Khương thị dẫn đi tiếp đãi các vị khách nữ. Hôm nay, tinh thần của Khương thị trông khá phấn chấn, bà ấy trang điểm nhẹ nhàng và xinh đẹp. Khi nhìn thấy các phu nhân thế gia, bà ấy tươi cười mời họ đến phòng khách, còn ba nữ nhi thì tiếp đón các vị nương tử cùng tuổi.    
Hôm nay Tạ Minh San cũng đến, nhưng trông nàng ta rất uể oải. Trước đây, mỗi lần nhìn thấy Tạ Chiêu Ninh, nàng ta đều giống như một con gà chọi, luôn muốn đấu đá với đối phương. Nhưng chuyện ở hội kích cúc lần trước đã bị mẫu thân Lâm thị biết được, bà ta vô cùng tức giận, cho rằng nàng ta không chỉ ức hiếp kẻ yếu mà còn gây khó dễ cho đường tỷ, ai cầu xin cũng vô ích. Lâm thị đã đánh nàng ta một trận và bắt quỳ ở từ đường, còn nói sau này nếu vẫn thấy nàng ta gây khó dễ cho Chiêu Ninh thì sẽ đánh nặng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play