Chiêu Ninh trở về phủ thì trời đã tối hẳn, vừa xuống xe đã thấy Lý quản sự đang lo lắng đứng chờ ở ảnh bích. Ông ấy thấy nàng về thì thần sắc lo lắng dịu hẳn đi, tiến tới chắp tay nói: “Đại nương tử cuối cùng cũng đã trở về, lang quân vô cùng lo lắng, đã sai người đi tìm nương tử khắp nơi rồi!”
Chiêu Ninh cũng cảm thấy áy náy, nàng đâu ngờ lại về trễ như vậy nên không kịp báo tin cho mọi người đỡ lo.
Nàng hỏi: “Đại cữu mẫu còn ở đây không?”
Lý quản sự cười đáp: “Người vừa đi không bao lâu thì cữu phu nhân đã rời đi, nói là về chuẩn bị xiêm y cho người rồi sẽ trở lại, còn bảo chẳng mấy hôm nữa sẽ làm xong, xin người đừng may thêm y phục nữa!”
Chiêu Ninh bật cười, nàng không hiểu sao đại cữu mẫu lại nói vậy, trời đã chuyển lạnh, năm nay nàng lại cao thêm một chút nên cần phải đổi y phục thu đông mới, sao đại cữu mẫu lại bảo đừng may thêm? Không hiểu đại cữu mẫu có ý gì.
Nàng cảm thấy đã về muộn thì cũng nên đến chào phụ thân nên đi theo Lý quản sự đến chính đường.
Những cây cổ thụ vẫn tỏa bóng mát bên ngoài chính đường, trong phòng nến thắp sáng rực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play