Chiêu Ninh vốn định sáng hôm sau sẽ đi tìm sư phụ để hỏi thăm xem hắn đang làm gì và những người bị bắt vì tội mưu phản có thật sự liên quan đến hắn không. Nhưng đại cữu mẫu lại kéo nàng đi chọn vải, đo kích thước, nhất định phải may cho nàng hai bộ y phục, dù sao cũng sắp đến Trung Thu rồi, đại cữu mẫu hy vọng Chiêu Ninh có thể xinh đẹp rạng rỡ tham dự Tết Trung Thu.
Chiêu Ninh có chút bất đắc dĩ, nhìn đại cữu mẫu và mẫu thân thì thầm bàn tán nên dùng loại vải lụa hoa văn chìm hay loại vải lụa hoa văn nổi Đông Dương tốt hơn. Không phải là Chiêu Ninh không có hứng thú, chỉ là trong lòng có chuyện nên không để ý đến chuyện này. Nhưng lại không thể làm mất hứng của mẫu thân và đại cữu mẫu, đành phải phối hợp để đại cữu mẫu kéo nàng thử tới thử lui.
Khi hai người cuối cùng đã thống nhất xong thì đã là quá trưa. Nàng lập tức lấy cớ hiệu thuốc có việc để cáo lui.
Lúc này, trong chùa Dược Vương, Triệu Dực đang đánh cờ với trụ trì Giác Tuệ của chùa Dược Vương.
Thời tiết mùa thu mát mẻ, dễ chịu, cây bạch quả trong sân của Giác Tuệ dần chuyển sang màu vàng, tạo thành những đám mây màu óng. Từng tia nắng xuyên qua kẽ lá rọi xuống, đúng là một ngày đẹp trời. Giác Tuệ hiếm hoi lắm mới mở hộp trà Bảo Vân quý giá đã cất giữ bấy lâu, đun nước pha trà, hai người cùng nhau thưởng thức.
“Hôm nay ngươi đến thật khéo, bình thường làm gì có loại trà ngon như vậy. Trà Bảo Vân mới hái ở Dư Hàng, giá một quan tiền một lạng đấy, ngươi đến thật đúng lúc.” Giác Tuệ vừa uống trà vừa đau lòng.
Triệu Dực nâng tách trà lên nhấp một ngụm rồi nói: “...Đây là trà cũ từ năm ngoái mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play