Chiêu Ninh càng cảm thấy kỳ lạ. Sao đại cữu mẫu lại cẩn trọng như vậy? Nàng nói lại một lần nữa, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, Thịnh thị vỗ tay, đột nhiên trở nên vô cùng kích động, nói: “Không tệ, không tệ... rất tốt!”
Điều này khiến Khương thị và Chiêu Ninh đều bối rối, Khương thị hỏi: “Tẩu tẩu, cái gì không tệ?”
Thịnh thị cười nói: “Ôi dào không có gì, là bộ y phục mà ta muốn may cho Chiêu Chiêu không tệ. Chiêu Chiêu mau lại đây, lần này ta mang theo mấy tấm vải lụa hoa văn chìm từ Vụ Châu đến, con mau tới thử xem có vừa không! Đại cữu mẫu muốn may cho con mấy bộ áo choàng vừa kín đáo vừa sang trọng!”
Vừa nói vừa kéo Chiêu Ninh đi xem mấy tấm vải bà ấy mang đến, Khương thị cảm thấy đại tẩu của mình rất khó hiểu.
Tuy nhiên lúc này, Hồng Loa bước vào và nói: “Đại nương tử, có một số việc ở hiệu thuốc cần người xử lý... Cát chưởng quỹ đã đợi người ở phòng khách rồi!”
Thịnh thị lẩm bẩm: “...Con cũng mới trở về, sao lại bận rộn chuyện hiệu thuốc vậy chứ? Hiệu thuốc cũng không chạy đi mất, ngày mai nói cũng chưa muộn!”
Chiêu Ninh lại nghĩ, có lẽ là chuyện tranh chấp cửa hàng với Tưởng gia lần trước đã có kết quả. Nàng cực kỳ quan tâm chuyện liên quan đến Tưởng gia, nếu không Cát chưởng quỹ cũng sẽ không đến gặp nàng muộn như vậy. Lại nghĩ đến cữu cữu đã bị Tưởng Dư Thịnh cướp mất quân công và chức vị, nàng cũng không muốn nói cho đại cữu mẫu biết vì sợ sẽ khiến bà ấy lại càng buồn hơn. Nàng cười nói: “Mai con đi xem vải cũng được mà, không biết vải cữu mẫu mang đến có chạy mất không nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT